Để bắt đầu câu chuyện ra đời của Hanoi Free Private Tour Guide – Efis English, mình xin được làm một khảo sát nhỏ. Bạn hãy tham gia khảo sát này bằng cách tự trả lời những câu hỏi sau đây nhé:
- Bạn đã từng ước mơ, thậm chí ngủ mơ thấy, rằng mình có thể giao tiếp Tiếng Anh một cách tự tin trôi chảy?
- Bạn đã từng mơ đến một ngày mình có thể tự tin và thoái mái nói chuyện bằng Tiếng Anh với một bạn Tây?
- Bạn đã từng gặp một bạn Tây (trong một Club, ngoài bờ hồ, trong phố cổ, một đồng nghiệp, một khách hàng…) nhưng chỉ có thể chào hỏi, và nếu giao tiếp thì chỉ được dăm ba câu rồi dừng đoạn hội thoại vì không có ý để diễn đạt, đôi khi có ý mà không có từ vựng, đặc biệt không có kiến thức đa dạng để mở rộng chủ đề?
Chắc bạn đã có câu trả lời cho riêng mình rồi. Bây giờ mình sẽ chia sẻ với bạn câu chuyện của mình và Efis English nhé. Câu chuyện hơi dài nhưng mình tin chắc chắn rằng bạn sẽ được tưởng thưởng khi đọc đến cuối.
Từ một cậu sinh viên Bách Khoa mù tiếng Anh
Câu chuyện bắt đầu khi mình vào đại học Bách Khoa từ đầu những năm 2000 với hành trang Tiếng Anh là “không biết gì cả” – không nói quá chút nào. Vào đại học thì mình cũng chỉ cố học để tránh bị trượt môn, học lại nên mình học theo các đề thi, học ngữ pháp và một số cấu trúc – tất cả chỉ có vậy.
Đến năm thứ 4, khi mà các công ty nước ngoài về trường mở hội thảo tuyển dụng mình mới bàng hoàng, ngồi hội thảo mà mình không hiểu mọi người đang nói gì vì hội thảo được tổ chức bằng tiếng Anh, từ ban tổ thức cho đến các bạn sinh viên khi đạt câu hỏi tương tác cũng đề bằng tiếng Anh; họ tuyển dụng cũng bằng tiếng Anh, từ thi viết cho đến phỏng vấn. Và mình đã rất lo lắng thậm là sợ cho tương lai; mình sợ thất nghiệp vì không có tiếng Anh, sợ không thể vào được công ty nước ngoài với mức lương mơ ước do không có khả năng giao tiếp tiếng Anh.
Cuộc hội thảo đó đã thức tỉnh bản thân, và mình đã mơ từ đó. Mình mơ ước có thể giao tiếp tiếng Anh tự tin và trôi chảy, mình mơ ước đến một ngày mình có thể nói chuyện một cách thoải mái với Tây; ước mơ lớn nhất, thiết thực nhất củ mình lúc đó là được vào làm việc ở một công ty nước ngoài. Mình quyết tâm học tiếng Anh từ đó, giành mỗi ngày 6 và thậm chí 10 giờ để học tiếng Anh. Nỗ lực của mình dường như được đền đáp khi hơn nửa năm sau mình đã có thể giao tiếp tiếng Anh tương đối tự tin và trôi chảy; mình đã tham dự nhiều hội thảo việc làm do các công ty đa quốc gia tổ chức; mình đã tự tin ứng tuyển vào các công ty đó, và trước khi ra trường mình đã chính thức được nhận vào làm việc tại một trong số các công ty đó. Mọi chuyên tưởng chừng như tốt đẹp từ đây.
Sau này mình nghiệm ra một điều “suy nghĩ của bạn quyết định hành động của bạn” và “hành động của bạn sẽ bị giới hạn bởi giấc mơ bạn có hoặc mục tiêu bạn đưa ra”. Bạn sẽ không nỗ lực chạy 10km khi mục tiêu của bạn chỉ là 5km. Bạn không thể đến được các vì sao khi bạn chỉ mơ được ở trên đỉnh núi. Điều này đúng với mình. Vì mình chỉ mơ nói được tiếng Anh một cách tự tin và trôi chảy theo cái cách mà mình tự định nghĩa nên khi có thể giao tiếp về các chủ đề gần gũi như bản thân, gia đình, bạn bè, sở thích… mình đã cho là đủ; Vì mình chỉ có mục tiêu vào được công ty nước ngoài, nên khi vào được rồi mình nghĩ rằng như thế là đủ. Kết quả là mình đã không cố gắng nữa vì thấy “mình giỏi rồi”. Nhưng, đó là một suy nghĩ sai lầm!
Đến cậu nhân viên nhận ra được bản chất thật của việc học tiếng Anh
Mình đã nhận ra điều này khi bắt đầu tiếp xúc “sâu” với những đồng nghiệp của mình. Trong số những lần đó, có 2 trải nghiệp mà mình nhớ nhất. Trải nghiệm đầu là khi có một bạn đồng nghiệp Nhật Bản ở công ty đầu tiên muốn mình dẫn đi chơi vòng quanh Hà Nội. Đương nhiên mình rất sẵn lòng và cũng rất thích dẫn bạn đi chơi. Khi đồng ý rồi, mình lên một kế hoạch đi chơi và vấn đề xuất hiện từ đây. Mình tự hỏi sẽ cho bạn đi đâu, sẽ giới thiệu gì với bạn về Hà Nội, Việt Nam, con người… Lúc này mình mới phát hiện ra rằng mình chưa bao giờ đi khám phá thành phố mà mình đang sống, chưa bao giờ đến bất cứ một bảo tàng nào, cũng chưa dẫn ai đi đến những chỗ đó bao giờ, cũng chưa bao giờ mình tìm hiểu về văn hóa, lịch sử, con người của đất nước mình. Mình không biết bắt đầu từ đâu, và cũng vì thời gian rất gấp nên gần như mình chưa tìm hiểu được gì nên cả buổi đi chơi mình chỉ dám dẫn bạn đi ăn, coffee, và lại nói về các chủ đề thường ngày mà mình đã nói với bạn. Mình thấy xấu hổ vì không cho bạn một chuyến đi ý nghĩa; xấu hổ vì không đưa bạn đến những nơi một người nước ngoài nên đến để tìm hiểu về Việt Nam, đất nước, con người; xấu hổ vì không có kiến thức để giới thiệu cho bạn của mình.
Trải nghiệm thứ 2 – theo mình nghĩ là đau đớn và xấu hổ hơn, đó là khi mình đang làm ở công ty thứ 2 và có một chuyến công tác sang Mỹ. Buổi sáng đầu tiên diễn ra tốt đẹp. Mình đến công ty, đồng nghiệp tiếp đón, bọn mình thảo luận về công việc, chuyên môn, hỏi thăm lẫn nhau những điều gần gũi trong cuộc sống. Mọi thứ rất ổn cho đến khi các đồng nghiệp mời mình (và một đồng nghiệp nữa trong đoàn công tác) đi ăn trưa. Cả bữa cơm đó mình giường như im lặng. Lý do là mình không biết nói về chủ đề gì; những điều liên quan đến công việc, những chủ đề gẫn gũi mình đã nói hết rồi, giờ sẽ nói gì nhỉ? Mình tự hỏi bản thân mà nghĩ mãi vẫn không ra. Mình biết rằng có cái gọi là “kháng chiến chống Mỹ” nhưng mình không hiểu rõ bản chất cuộc chiến, cũng không nhớ rõ khi nào và tại sao Mỹ lại tham chiến ở Việt Nam nên sẽ rất vô duyên nếu hỏi đồng nghiệp những thông tin trên. Mình cũng muốn nói chuyện về nước Mỹ, nhưng trời ơi mình cũng chưa đọc gì về đất nước này trước đó, biết hỏi gì bây giờ? Khi nghe các đồng nghiệp nói chuyện về các chủ đề có vẻ vĩ mô chút về thị trường lao động, về một vài sự kiện trên thế giới… Mình cũng không biết gì để mà chen vào nói. Không khí bắt đầu trùng xuống. Mình chữa cháy bằng cách tập trung vào ăn để giết thời gian. Một cảm giác xấu hổ, kém cỏi, xuất hiện; mình đã thấy rất thất vọng về bản thân mình khi đó.
Trong cái rủi, có cái may. Ngay sau bữa trưa đó mình đã tự vấn mình rất nhiều. Tại sao mình vẫn không thể nói chuyện một cách tự tin và “sòng phẳng” với một người bản ngữ. Các câu hỏi lần lươt xuất hiện: Vì mình kém tiếng Anh? Vì mình thiếu kiến thức nền tảng văn hóa? Vì quá tự ti về bản thân mình?
Tất cả quẩn quanh trong đầu mình. Về nước, mình tự ngẫm lại mới hiểu ra rằng rằng Tiếng Anh giao tiếp cơ bản thôi là chưa đủ, phải làm sao để mình nói trôi chảy hơn, tự tin hơn; cũng như phải có “cái gì” để nói; để tâm sự với người ta. “Cái gì” đó chính là “kiến thức” là “thông tin”. Mình hiểu ra và tin rằng, ngôn ngữ chỉ là vỏ bọc của giao tiếp, kiến thức/thông tin mới là nội dung. Trong giao tiếp, ngôn ngữ chỉ là công cụ truyền đạt, là phương tiện vận chuyển giống như một con tàu vậy, trên boong tàu có gì chính là kiến thức/thông tin (còn nhiều yếu tố khác tham gia vào quá trình giao tiếp mà mình không thể đề cập đến trong khuôn khổ bài viết này, ví dụ ngôn ngữ cơ thể, cảm xúc, kỹ năng truyền đạt…). Chưa cần bàn đến tiếng Anh, ngay khi nói chuyện bằng tiếng Việt mà không có kiến thức/thông tin về một chủ đề / lĩnh vực nào thì cũng sẽ rất khó mà bạn có thể tự tin giao tiếp và duy trì cuộc hội thoại một cách hiệu quả về chủ đề đó.
Cuối cùng là nhen nhóm ý tưởng và sự ra đời của Hanoi Free Private Tour Guide – Efis English
Qua trải nghiệm và gặp gỡ nhiều với bạn bè quốc tế, mình thấy rằng người ngước ngoài nói chung, đặc biệt các bạn phương tây – Tây Âu / Bắc Mỹ có phổ chủ đề quan tâm và giao tiếp tương đối rộng. Đã có lần mình dẫn một bác giáo sư ở Viện Công nghệ California (California Institute of Technology) đi chơi quanh Hà Nội. Mình có thể nói rằng không chủ đề gì mà bác ấy không nói đến từ thiên văn, vật lý, địa chất, đại dương (note: bác là giáo sư thiên văn học, địa chất học và đại dương học) cho đến lịch sử, văn hóa, tôn giáo, kinh tế… và đặc biệt bác lại rất hiểu về Việt Nam cũng như mối quan hệ giữa Việt Nam và Mỹ, Trung Quốc. Trong trường hợp này nếu chúng ta không trang bị cho mình một vốn kiến thức nền tảng tốt và phổ kiến thức rộng thì sẽ thực sự khó để mình có thể nói chuyện với họ.
Chính từ những trải nghiệm và những băn khoăn trên, bản thân mình nhận ra một số điều. Thứ nhất, với hầu hết người học tiếng Anh (có lẽ trừ những người muốn chuyên nghiên cứu về ngôn ngữ) thì tiếng Anh chỉ là công cụ/ phương tiện (bạn đừng nhầm giữa công cụ/ phương tiện và đích đến nhé) để chúng ta đạt được các mục đích khác như một sự nghiệp bền vững, mở ra một bầu trời tri thức (vì tri thức của con người hiện nay hầu hết được lưu và thể hiện qua tiếng Anh), để phát triển bản thân, để giao tiếp kết nối, để du lịch… Điều này dẫn đến nhận định thứ hai của mình rằng để có thể giao tiếp tiếng Anh tự tin và hiệu quả chúng ta cần trang bị 3 nhóm năng lực/kỹ năng: (1) năng lực ngoại ngữ – tức tiếng Anh (ngữ pháp căn bản, từ vựng); (2) kiến thức – đây là nội dung được bọc bởi ngôn ngữ – chính là phần thông tin/kiến thức đề cập ở trên; (3) kỹ năng – các kỹ năng giúp cho việc giao tiếp/truyền đạt thông tin được hiệ quả. Mục số (1) ở trên, tức ngoại ngữ chỉ là điều kiện cần; mục số (2) và (3) mới là điều kiện đủ. Để giao tiếp hiệu quả, tự tin, trôi chảy, chúng ta phải cần cả 3 yếu tố trên.
Từ tất cả những trải nghiệm và chiêm nghiệm ở trên, mình đã ấp ủ mong muốn tạo ra một môi trường mà ở đó trang bị cho các bạn học viên một cách toàn diện và thực tế nhất những năng lực về ngôn ngữ – kiến thức – kỹ năng để các bạn có thể thực sự dùng được tiếng Anh góp phần đạt được các mục tiêu trong cuộc sống.
Trên đây chính là lý do tại sao trung tâm tiếng Anh Efis đã ra đời. Kể từ khi thành lập, Efis luôn tự hào là đơn vị ĐẦU TIÊN đã mở ra một cách học tiếng Anh hoàn toàn mới đó là “học tiếng Anh bằng cách dẫn tour miến phí cho khách du lịch nước ngoài”. Niềm hạnh phúc lớn nhất của đội ngũ những người làm việc tại Efis là đã giúp đỡ và đồng hành cùng hàng ngàn bạn học viên trong việc làm chủ tiếng Anh để đạt được các mục tiêu trong cuộc sống. Ngoài trung tâm tiếng Anh Efis, chúng tôi cũng thành lập một cộng đồng có tên Câu lạc bộ dẫn tour miễn phí, Hanoi Free Private Tourguide, một Clb có số lượng đông đảo và chất lượng hàng đầu của các bạn free tourguide ở Hà Nội hiện nay. Efis English – Hanoi Free Private Tourguide cũng tự hào đã đồng hành cùng hàng chục nghìn bạn bè quốc tế là các vị khác du lịch đến với Hà Nội, Việt Nam. Đồng thời, chúng tôi cũng góp phần quảng bá hình ảnh Việt Nam – Đất Nước – Con Người đến bạn bè năm châu, một hình ảnh Việt Nam tươi đẹp giàu lịch sử văn hóa, con người Việt Nam (đặc biệt người trẻ) trẻ trung, năng động, hiểu biết, thân thiện, hiếu khách.
Dưới đây là sức mệnh và giá trị cốt lỗi của Efis English – Hanoi Free Private Tour Guide:
- Sứ mệnh: NÂNG TẦM TRI THỨC – KIẾN TẠO TƯƠNG LAI
- Giá trị cốt lõi: LƯƠNG TÂM và CHẤT LƯỢNG
Trên đây là toàn bộ câu chuyện của Efis English – Hanoi Free Private Tour Guide – trung tâm tiếng anh giao tiếp thực tế, được Cục sở hữu trí tuệ công nhận phương pháp học tiếng anh dẫn tour. Rất cảm ơn bạn đã kiên nhẫn đọc đến dòng cuối này. Nếu bạn muốn được học tiếng Anh một cách THỰC TẾ nhất, TIẾT KIỆM thời gian và chi phí nhất, và đặc biệt HIỆU QUẢ nhất thì hãy đến với chúng tôi và trở thành một phần của cộng đồng Efis – Hanoi Free Private Tour Guide, để cùng nhau chúng ra sẽ hoàn thiện bản thân, lan tỏa tri thức, quảng bá hình ảnh của Việt Nam với bạn bè năm châu nhé!
Efis English – Hanoi Free Private Tour Guide không chỉ là một trung tâm tiếng Anh, một Clb mà chúng tôi là một ngôi nhà chung với một lối sống mới – EFIS’s life style.

Có thể bạn quan tâm:
Học tiếng anh giao tiếp thực tế | Efis English lựa chọn tối ưu
Tiếng anh thực hành | Phương pháp tại Efis English được đánh giá cao
IELTS Reading Test | 10 cách quản lý thời gian để đọc nhanh hơn
Ielts là gì? Chứng chỉ Ielts có tác dụng gì?
Nếu bạn quan tâm khóa học IELTS 6.5+ của Efis English, hãy đừng chần chừ mà nhắn ngay cho tụi mình nhé!
————————————————————————————–
Efis English – Hanoi Free Private Tour Guide
✯ https://efis.edu.vn/
♟185 Chùa Láng, Đống Đa, Hà Nội
☎️ 0961.764.299
☞ efisenglish@gmail.com
✤ Fanpage IELTS: IELTS Complete
✤ Fanpage EFIS ENGLISH: EFIS English – Học tiếng Anh thực tế
✤ Fanpage HANOI FREE PRIVATE TOUR GUIDE:
Hanoi Free Private TOUR GUIDE – Dẫn tour cho người nước ngoài Học tiếng Anh
✤ Group luyện thi IELTS: Cùng luyện thi IELTS
Đáp án câu đố: I sleep through the day, I cry through the night, the more I cry, the more I create light
=> A candle